Lâu rồi tôi mới viết lại blog

 Lúc nãy tôi khá là tủi thân nên muốn viết thứ mà tôi chẳng thể chia sẻ với ai. Người bạn đời mãi không thể hiểu tôi dù đọc bao nhiêu sách. Mọi chuyện cứ lặp lại. Nhưng điều không hay mãi cứ đến với tôi cho dù mọi thứ tôi làm đều có ý tốt. Tự nhiên tôi chợt nghĩ về ý định bỏ đi. Tôi sẽ bỏ lại phía sau, những thứ quan trọng nhất với tôi: vợ, con, ba, mẹ, ... để đến một nơi khác và sống phần đời còn lại trong sự cô độc. Tôi sẽ kìm nén mọi cảm xúc của mình lại không muốn quan tâm mọi thứ ở thế giới này nữa. Tôi cảm giác như mình là một thứ vô định được sinh ra từ rất lâu rồi, lơ lủng và trôi dạt trong vũ trụ vô tận. Có lẽ đó là bản chất của tôi.

Vu vơ
13:40
0

Nhận xét

Menu

Search

Recent Comments

Contact Me